(tiêu khiển) – tới Luang Prabang, tôi không vội vã đi nơi này chỗ nọ nhưng mà chỉ thong dong đi dạo rồi ghé quán xá, lang thang các con hẻm, ghé chợ quê, chợ thủ công mỹ nghệ để tận hưởng không khí bình yên.
< Hoàng hôn Luang Prabang nhìn từ núi Phousi.
Nghe nói mấy ngày trước khi tôi tới, Luang Prabang có mưa và trời mù mờ xấu lắm ấy vậy nhưng mà hôm tôi tới trời lại nắng rực rỡ đẹp vô cùng như muốn ngỏ lời cảm ơn tôi vì đã trở lại thăm nơi đây. Trời nắng nhưng không nóng, buổi sáng có sương mù nhìn cảnh núi rừng rất “liêu trai” và gần trưa thì mở đầu nắng ngập. Không một giọt mưa, không chút mây mù. Những ngày của tôi ở Luang Prabang chuyến này phải nói là quá đẹp.
< quý khách chắc sẽ yêu những hàng quán ven sông thế này.
Kể ra tôi là kẻ tham lam và đa cảm khi cùng một lúc yêu tới nhì cô nàng xinh đẹp của Lào: Vang Vieng và Luang Prabang. Kể từ lần đầu họp mặt “nhì nàng” mấy năm trước tôi đã thầm yêu trộm nhớ để rồi nhờ hãng hàng không nước nhà trợ giúp tôi đã ghé lại thăm nàng Vang Vieng lần nữa và lần này không để bị phân suy bì… tôi đã trở lại thăm nàng Luang Prabang.
Tôi đã không vội vã để đi nơi này chỗ nọ nhưng mà trở lại Luang Prabang lần này chỉ có thong dong đi dạo rồi ghé quán xá, lang thang các con hẻm, ghé chợ quê sớm mai, chợ thủ công mỹ nghệ buổi đêm để tận hưởng không khí bình yên của Luang Prabang nhưng mà khó có thể tìm thấy ở một nơi nào khác được.
< Sư đi khất thực là hình ảnh buổi sớm tuyệt vời ở Luang Prabang.
Dulichgo
Chợ sáng trong nhì con hẻm cắt nhau như hình chữ T ở Luang Prabang với tôi là khu chợ dễ thương nhất tới nay trong cuộc đời… đi chợ của mình. Nằm trải dài nhì bên trong nhì con hẻm nhỏ, chợ sáng mở đầu đông từ 6h sáng và tan vào khoảng lúc hơn 9h.
Tuyệt đối yên lặng, nhẹ nhõm, người bán kẻ mua chỉ nói đủ nghe với nhau không một tiếng hét la và rất trật tự tới nỗi tôi ở KS sát bên chợ nhưng mà không hề nghĩ mình đang ở bên cạnh chợ. Tất cả các sản vật ở nhà trồng hoặc tiến công bắt được bày bán theo kiểu chợ quê VN nhưng bày trí đẹp hơn rất nhiều.
< Đồ ăn Lào khá hợp khẩu vị người VN.
Vài bó rau, vài mớ ớt xanh đỏ, một trẹt tép sông, một ít cá nhỏ hay mớ măng rừng, vài chùm dâu rừng, mớ cà chua vừa hái hay ít tổ ong còn dính đầy mật và nhộng… hoặc vài trái mướp, mấy cái bắp chuối, mấy trái cà cuốn còn xanh tươi cùng nhau khoe màu sắc dưới bàn tay sắp xếp của người dân Lào khiến tôi ghiền mê mẩn để rồi những ngày ở Luang Prabang sáng sớm nào tôi cũng dậy ra chợ, lang thang lên xuống nhì con hẻm ấy nhưng mà ngắm, nhưng mà nhìn. Cảm giác cứ thân quen như đang ở quê nhà những ngày xưa cũ, ký ức của ngày ấy khi trước sân nhà ngoại trồng vạt rau sâm xanh mướt nhà ăn không hết rứa là ngoại cho tôi cắt bớt ra chợ quê trải tấm lá chuối để lên bán từng bó kiếm tiền mua sách đọc chơi…
< Những khu chợ sớm ở Luang Prabang.
Người Lào thân thiện, hiền hậu và thực thà. Mấy lần tới tổ quốc này nhưng tôi chưa hề gặp một chuyện gì để trách cứ hay phàn nàn về họ. Cái gì nhưng mà chầm chậm rì rì, thư thả và hiền queo quá mức nên nhiều lúc tôi cũng phát bực và ghen tuông tị với họ vì họ đang có một cuộc sống quá nhẹ nhõm và tình người rét mướt không bon chen lừa lọc.
Dulichgo
Nhớ nhất là cung cách tiếp đón cùng nụ cười hiền khô đầy thiện cảm của cô chủ trong làng làm giấy Xangkhong hay vẻ thân thiện hồn nhiên thực thà của anh chàng tài xế tuk tuk chở tôi đi thác… Họ chính là những yếu tố đã làm cho Luang Prabang đã đẹp lại càng thêm đẹp hơn.
Cứ hết men theo đoạn đường ven sông nhưng mà dạo, hết ghé cafe để thưởng thức cà phê Lào thơm ngon tôi lại ghé quán xiên nướng nhưng mà hít hà mùi thơm nức mũi của thịt nướng, cá nướng đậm vị Lào chấm với món nước chấm thần thánh pha ngon kinh khủng cùng chai bia Lào ngon tuyệt.
< Hãy thuê một chiếc xe đạp và lang thang đường phố Luang Prabang để cảm nhận hết sự yên bình nơi đây.
Người Lào biết yêu thương vật phẩm nước mình qua chuyện khó nhưng mà tìm ra được thứ bia gì khác ngoài bia Lào của tổ quốc họ.
nhưng mà xác nhận là nước sông Mekong ở đây chắc khác hay sao ấy nhưng mà nấu ra món bia Lào ngon lịm tới thế để cho kẻ không biết nhậu như tôi nhưng mà ngày nào cũng làm một nhì chai bia mới thấy thoả. Sự thiện cảm của tôi với mảnh đất này còn nằm ở cung cách buôn bán hiền queo của người bán hàng. Ở đây quý khách mua hay không mua gì cũng được, chụp hình quay film gì họ cũng vui vẻ chẳng nói chi cả chưa kể là rất nhiều người bán hàng còn tặng thêm cho quý khách nụ cười hồn hậu trên môi nữa chứ! Dễ thương vậy bảo sao không mê mẩn Luang Prabang phải không?
Cười nói ồn ào, nô giỡn to tiếng nhịn nhường như trở thành lạc lõng nơi mảnh đất này. tới đây phải nhẹ nhõm yên ắng không thì trở thành kẻ không giống ai giữa một không gian trầm yên tĩnh mịch nơi nhưng mà chốn ồn ào nhất là chợ búa nhưng mà còn yên như lớp học.
Có thể tôi đã gặp may khi những ngày tôi tới không gặp những vị khách ồn ào. Có thể tôi đã thật hên khi những ngày ở đây trời thật mát mẻ nhưng ngập tràn ánh nắng để rồi sớm mai thơ thẩn dưới những mái nhà xưa cũ, chiều về ngơ ngẩn dưới bóng hoàng hôn rực vàng từ ngọn Phousi cao cao.
< Thác Tad Sae ít khách du lịch hơn KuangSi nhưng rất đẹp. Đi thì khá mất công hơn vì hết đi xe xong phải đi xuồng một đoạn mới tới.
Dulichgo
Luang Prabang còn vô số thứ làm tôi say đắm nữa nhưng mà không thể đếm đong hết được. Nhưng trên hết có nhẽ là nhịp sống chầm chậm rì rì bình yên, nhân loại dễ thương chất phác cùng con sông ngọn núi hiền hoà xinh đẹp nơi đây.
Giữa toàn cầu bon chen, nhân loại đang tranh đua hơn thua nhau thì vẫn có những nơi nhân loại đang chậm rì rì rãi sống và hiền hậu không tưởng, trong số đó có Luang Prabang – nơi con tim tôi đã bị trói lại để rồi mới về mới có mấy ngày nhưng mà đã lại mộng mơ về xứ này, tìm vé rẻ hòng mong sớm được quay lại miền đất nhẹ nhõm dễ thương yên bình bên dòng Mekong cuồn cuộn trôi.
< Con phố trung tâm khi lên đèn.
Vài san sớt về Luang Prabang:
– Đi: phi cơ từ Hà Nội và TP HCM của Vietnam Airlines và Laos Aviation bay hằng ngày. phi cơ của AirAsia & Bangkok Airways bay từ Bangkok và AirAsia bay từ Kuala Lumpur. quý khách có thể đi ôtô nhưng đường khá khó đi và mất nhiều thời kì.
– Ở: hostel, KS, resort có cả. Luang Prabang khá nhỏ nên đừng ngại ở đâu vì có thể đi bộ và đạp xe khắp nơi.
< Chợ đêm trung tâm Luang Prabang.
– Ăn uống: chợ sáng, chợ đêm hàng quán khá nhiều, nhất là dọc nhì bờ sông Mekong cho quý khách tha hồ lựa chọn. Đồ nướng và xôi Lào khá ngon, có một số món ăn ở Lào giống với Thái Lan.
Dulichgo
– Chơi: đi thác Kuang Si (đi xe tuk tuk, 200.000 kip cả đi và về, thời kì chờ khoảng 2-3 tiếng); Thác Tad Sae (đi xe tuk tuk, 150.000 kip cả đi và về); Lên núi Phousi ngắm hoàng hôn: Đi thuyền trên sông hay qua bên kia sông cỡi voi; Dậy sớm ngắm các thầy đi khất thực; Ghé làng làm giấy, làm lụa; La cà quán xá ven sông uống bia Lào, uống cafe; Đạp xe lòng vòng Luang Prabang; Đi massage Lào…
Theo Thiện Nguyễn (Ngôi Sao)
Du lịch, GO!
No comments:
Post a Comment